Một lít nước mắt - một bộ phim ý nghĩa nhất mà mình từng xem
Đây là bộ phim truyền hình của Nhật Bản của Fuji Tevelision. Bộ phim dựa theo một vâu chuyện có thật từ quyển nhật ký Kito Aya. Quyển nhật ký vốn là do bác sĩ chăm sóc cô đề nghị để theo dõi bệnh tình của cô. Được Aya viết cho đến khi bị liệt hoàn toàn, và được xuất bản không lâu sau khi cô qua đời.
Aya là một nữ sinh trung học học giỏi, tài năng và đang chuẩn bị bước
vào học kỳ mới với những ước mơ, hoài bảo cho tương lai. Ở cái tuổi 15, cái
tuối đẹp nhất của cuộc đời thì Aya lại phải đối mặt với căn bệnh hiểm nghèo
mang tên thoái hóa tiểu não. Mặc dù phải đối mặt với căn bệnh quái ác nhưng Aya
vẫn luôn cố gắng sống tốt, kiên cường đối mặt với căn bệnh của bản thân. Bộ
phim kể về mười năm đấu tranh của cô với bệnh tật, từ lúc cô bắt đầu phát bệnh
cho đến khi bệnh tình nghiêm trọng. Bộ phim khai thác sâu về cảm xúc của người
bệnh, gia đình, bạn bè và cộng đồng xung quanh người bệnh qua một số tình tiết
lên tiếng nhằm chỉ trích nhưng quan điểm, thái độ tiêu cực đối với người tàn
tật. Sự cân bằng giữa tình tiết thực và hư cấu trong bộ phim giúp ta thấy được
cuộc đấu tranh quả cảm của Aya trước căn bệnh quái ác.
Bên cạnh nhân vật chính là Aya thì mình còn rất thích Aso. Đây là một nhận vật không có thật chỉ do đạo diễn dựng nên. Dù vậy Aso là một khía cạnh rất quan trọng để giúp ta hiểu rõ hơn về càm xúc của Aya. Trong phim, thì Aya và Aso là bạn rất thân, có thể xem ở mức “ trên tình tình bạn, dưới tình yêu”. Ở những tập đầu của bộ phim Aso khá là lạnh lùng, thờ ơ nhưng cũng nhờ có sự nhiệt tình của Aya mà Aso đã trở nên tốt hơn. Rồi dần dần hai người trở thành bạn thân của nhau, Aso cũng là một trong những niềm vui kỷ niệm mà Aya trải qua.
Câu nói hay của của Aya:"Cái chết không đáng sợ. Điều đáng sợ nhất là bỏ cuộc."
"Mình đặt tay lên ngực. Mình có thể cảm nhận được trái tim mình đang đập. Trái tim mình đang hoạt động. Mình hài lòng với điều đó. Mình vẫn còn sống."
Đây là một bộ phim đầy ý nghĩa. Bộ phim này giúp mình có động lực, cố gắng hơn trong cuộc sống. Những lúc căng thẳng thì mình lại lấy phim này ra coi để thư giãn và lấy lại động lực để hoàn thành tiếp công việc. Nếu không thích xem phim thì mọi người cũng có thể đọc sách. Qua cuốn sách thì chúng sẽ cảm nhận sâu sắc hơn về suy nghĩ của Aya thông qua những trang nhật ký.
Nhận xét
Đăng nhận xét